Án lệ Mapp kiện bang Ohio, một phán quyết của Tối cao pháp viện Hoa kỳ ngày 19 tháng 6 năm 1961 tỷ lệ phán quyết là (6-3). Chứng cứ được thu thập một cách bất hợp pháp vi phạm Tu hiến pháp số 4 nghiêm cấm hành vi “điều tra và thu thập chứng cứ bất hợp pháp” không có sự cho phép của Tòa án.
Trừ các quy định liên bang, cho phép sử dụng biện pháp thu thập chứng cứ không đúng trình tự pháp tại Tòa án liên bang trong một vài trường hợp, trước khi có Tu hiến pháp số 14 ở Hoa Kỳ tồn tại học Thuyết Hiến pháp hàm ý chỉ áp dụng đạo luật nhân quyền (Bill of Right- 10 Tu hiến đầu tiên) cho Chính phủ liên bang và Tòa án liên bang. Án lệ Mapp đã lật ngược một phán quyết trong một án lệ khác Wolf kiện bang Colorado (1949) án lệ này công nhận quyền tự do riêng tư nhưng áp dụng học thuyết Hiến pháp chỉ áp dụng cho chính quyền liên bang. Bởi vì Tu hiến pháp số 4 quy định một cách mơ hồ và phạm vi áp dụng không rõ ràng rất dễ bị Tòa án cấp dưới hiểu theo cách khác. Nhưng đến năm 1980 mới có hệ thống luật quy định rõ cách thức và quy trình áp dụng thu nhập chứng cứ.
Vụ việc bắt nguồn từ năm 1957 khi cảnh sát ở Cleveland xâm nhập nhà của Dollre Mapps lục soát tìm chứng cứ nghi ngờ có bom nhưng không có lệnh từ Tòa án. Mặc dù không thể tìm ra bằng chứng nghi ngờ, nhưng cảnh sát lại tìm ra các vật chứng khác là các cuốn tạp chí và hình ảnh khiêu dâm (bang Ohio nghiêm cấm lưu hành các ấn phẩm đồi trụy khiêu dâm). Mapps bị kết án tại tòa án sơ thẩm với các chứng cứ cơ bản đã thu giữ trước đó. Vụ án được phúc thẩm ở Tòa thượng thẩm Ohio, Tòa thượng thẩm thừa nhận vụ lục soát là bất hợp pháp nhưng vẫn ủng hộ phán quyết dựa trên án lệ Wolf. Sau đó, Dollre cũng được Tối Cao Pháp Viện cấp một Certiorari để xem xét vụ án và tranh luận diễn ra vào ngày 29 tháng 3 năm 1961.
Ngày 19 tháng 6 năm 1961, với phán quyết tỷ lệ 6-3, Tối cao pháp viện đã lật ngược bản án tòa cáp dưới. Thẩm phán Tom Clark đã có tư duy đồng quy, người trong nhóm đa số cho rằng luật pháp bang Ohio không vi phạm tự do ngôn luận vì luật sư biện hộ cho Mapps đã cáo buộc pháp luật bang này vi hiến, Pháp viện thừa nhận Tòa án cấp dưới đã áp dụng học thuyết Hiến pháp. Clark nhận định Tu hiến pháp số 4 đã quy định không được tìm kiếm và thu nhập chứng cứ sai pháp luật. Vụ kiện xảy ra trước đó Vụ Week 1914 và Silverthorne Lumber 1920. Tòa án cũng xác nhận rằng không thể xâm nhập gia cư bất hợp pháp và phải tôn trọng quyền tự do cá nhân tuy nhiên phải theo một cách hợp lý nói cách khác đôi khi cần phải có
Vụ này các thẩm phẩm phán trong thiểu số đồng ý với nội dung của Clark gồm 3 thẩm phán khác Felix Frankfurte, Charles E.Whittaker và John Marshall cho rằng thiếu sự thẩm quyển của Tòa cấp trên xem xét lại áp dụng Luật cho tiểu bang(lúc này vẫn chưa có Luật áp dụng tổng thể trên toàn lãnh thổ Hoa Kỳ).
Đa Số Phán Quyết
Thiểu Số Phán Quyết
DỊch và cải biên: La Mạnh Nhất
sources: https://www.britannica.com/event/Mapp-v-Ohio
https://www.oyez.org/cases/1960/236